Thời điểm dịch là thời điểm mà người người nhà nhà đều tiêu cực. Nhưng thực sự không hiểu sao đây lại là thời gian mà bản thân mình lại trở về trạng thái tích cực nhất.
Bạn đã quên ngoài kia thiên nhiên thật xinh đẹp
Có lẽ đã bận rộn quá, quên mất ngoài kia hoa trắng, nắng vàng.
Bạn nghĩ xem bình thường bạn đã làm gì mỗi sáng. Có phải là sau khi thức dậy bạn quay cuồng với thời gian, nhanh chóng chuẩn bị mọi thứ. Rồi một mạch chạy đến công ty cho đúng giờ làm. Có phải bạn quên rằng hai hàng cây bên đường lá đang đâm chồi mơn mởn, còn có những cô chú chở trên xe biết bao loài hoa xinh xắn mộng mơ.
Bạn đã bỏ quên cuốn sách đang đọc dở dang bao lâu rồi
Có lẽ cũng vì bận rộn quá nên quên mất cuốn sách kia còn chưa đọc. Đã quên rằng bài nhạc kia rõ hay, hay bộ phim kia thật ý nghĩa … Bạn có thực sự đang lãng quên những điều góp phần cho mỗi ngày của bạn trôi qua đều trở nên có thêm giá trị.
Thời gian qua, bạn đã quen với vội vàng?
Và cũng có lẽ là vì vội vàng quá mà quên mất rằng thế gian còn biết bao nhiêu điều tươi đẹp. Đôi khi thật giản đơn hiện diện ngay quanh ta mà ta không hề biết ấp ôm, nắm bắt lấy, trân trọng lấy.
Đã bao lâu không ngồi cùng ăn một mâm cơm với ba mẹ và với người thân? Đây là thời gian cho bạn được tận hưởng nhữn điều tưởng chừng như xa xỉ.
Rảnh rang để nhìn lại bản thân mình, rảnh rang để sống chậm lại và cảm nhận nhiều hơn.
Có những ngày mà tôi tìm ra một “Tôi lặng lẽ”. Có những ngày cần được tôi yêu thương và đối xử thật công bằng.